Đêm 13 rạng sáng ngày 14/4, các máy bay của liên quân Mỹ - Anh - Pháp đã tiến hành đợt không kích đầu tiên tấn công các mục tiêu mặt đất ở Syria. Trước khi cuộc tấn công này diễn ra, hoạt động thu thập thông tin tình báo đã được rất nhiều phương tiện trinh sát, do thám tiến hành trên không phận biển Địa Trung Hải.
Dấu hiệu đầu tiên là sự xuất hiện bất thường của một chiếc máy bay không người lái RQ-4 Global Hawk được phát hiện ngoài khơi Lebanon và Syria chỉ vài giờ trước khi các tên lửa tấn công ngoài ô phòng không của liên quân ồ ạt giội xuống các địa điểm được xác định là những cơ sở nghiên cứu, tích trữ vũ khí hóa học của Syria.
RQ-4B 10-2043 FORTE10 hoạt động ngoài khơi bờ biển phía Tây Syria và Lebanon
Chiếc RQ-4 số hiệu "Forte 10" đã bay lượn nhiều giờ liền ngoài khơi phía Tây bờ biển Lebanon, nhiều khả năng là đang sử dụng hệ thống cảm biến thu thập thông tin tình báo hình ảnh (IMINT), tình báo tín hiệu và điện tử (SIGINT/ELINT) các tổ hợp phòng không Syria đang ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu cao.
Chiếc UAV sau đó di chuyển theo hướng Tây - Nam về phía Bắc Ai Cập để gia nhập đội hình cùng với chiếc RC-135V số hiệu Fixx74. Lúc đó là khoảng 23:20 GMT, và có vẻ như hai phương tiện trinh sát này, sau khi thu thập thông tin tình báo từ một vị trí gần, đang nhường không gian cho các máy bay ném bom sắp tới.
Chiếc RC-135V 64-14846 FIXX74 rời Vịnh Souda tới Động địa Trung Hải
Ngoài những chiếc máy bay cơ động tới tấn công từ Địa Trung Hải còn có các chiến đấu cơ Dassault Rafale của Không quân Pháp cất cánh từ căn cứ Saint Dizier, được hỗ trợ thêm bởi các máy bay tiếp nhiên liệu C-135FR và các máy bay Tornado GR4 của Không quân Hoàng gia Anh mang theo tên lửa Storm Shadow phóng từ căn cứ Akrotiri, Cyprus.
Mặc dù đã tắt bộ thu phát tín hiệu nhưng sự xuất hiện của các máy bay ném bom này cùng những chiếc máy bay tiếp nhiên liệu đi kèm vẫn bị lộ diện bởi tín hiệu liên lạc vô tuyến với các cơ quan kiểm soát không lưu (ATC) như Athinai ACC, trên các tần số VHF không được mã hóa phát trên Internet qua trang LiveATC.net.
Điều thú vị là, có ít nhất 2 tốp tiêm kích gồm các máy bay F-16C từ Phi đội số 31 và F-15 của Phi đội số 48 mang theo tên lửa không đối không và được hỗ trợ bởi các máy bay tiếp nhiên liệu KC-135 làm nhiệm vụ phòng vệ trên không (DCA), che chắn cho các máy bay ném bom và tàu chiến phóng tên lửa hành trình Tomahawk.
Sau đợt tấn công đầu tiên, gồm cả các máy bay B-1 của Không quân Mỹ từ căn cứ Al Udeid, một chiếc UAV Global Hawk nữa cũng được phóng đi từ Sigonella để thực hiện nhiệm vụ đánh giá thiệt hại sau trận chiến (BDA).
USAF RQ-4B 11-2047 FORTE11 rời căn cứ Sigonella đến thực hiện nhiệm vụ ở phía Tây Lebanon và Syria, nhiều khả năng là thực hiện đánh giá thiệt hại sau trận chiến
Các vụ không kích đòi hỏi phải cần tới sự tiếp sức rất lớn từ các máy bay tiếp dầu. Đã xuất hiện 7 chiếc KC-135 và KC-10 trên không phận Nam Âu tiến về phía Đông Địa Trung Hải - một điều khá khác thường vào đêm thứ Sáu.
Có thời điểm còn xuất hiện tới 13 chiếc máy bay tiếp nhiên liệu: một số bay theo các máy bay F-15 và F-16 của Không quân Mỹ trở về Aviano, trong khi số khác tái triển khai trở lại căn cứ Mildenhall của Không quân Hoàng gia Anh hoặc vịnh Souda sau đêm không kích.
Có thời điểm còn xuất hiện tới 13 chiếc máy bay tiếp nhiên liệu trên không phận Nam Âu
Một loại máy bay nữa cũng được phát hiện trên mạng sau vụ không kích là pháo đài bay E-11A 11-9358 từ Phi đội Tác chiến Điện tử số 430 đóng ở Kandahar, Afghanistan. Nó là một phương tiện truyền thông chiến trường trên không (BACN), giúp các máy bay có hệ thống vô tuyến và kết nối dữ liệu không tương thích trao đổi được các thông tin chiến thuật.
Hoạt động ở trần bay cao, BACN là hệ thống kết nối liên lạc giữa các nước đồng minh. BACN cũng có thể được triển khai trên các UAV EQ-4B Global Hawk.
Mặc dù chưa hoàn toàn chắc chắn nhưng có rất nhiều khả năng máy bay này cũng đã tham gia các cuộc không kích, cung cấp kết nối dữ liệu giữa các bên liên quan.
Máy bay chiến đấu Pháp xuất kích tấn công Syria
No comments:
Post a Comment